Khi nào còn quan điểm "hạ mình" thì cha mẹ không thể nói chuyện được với con cái. Khi mình hiểu người khác, mình "hạ mình" xuống 10 tuổi, 20 tuổi để hiểu con mình, là mình nâng mình lên, chứ đâu phải là "hạ mình".
Đôi khi, người lớn thường hay bấu víu vào những cái thâm căn cố đế để biện minh cho những hành xử của mình. Nhiều lúc tôi tự hỏi, tại sao một dân tộc có những đứa trẻ thông minh, xinh xắn như thế mà qua bàn tay nhào nặn của gia đình, nhà trưởng đã trở thành một đứa trẻ mang thần sắc lơ ngơ?
Chúng đang phải chịu những áp lực quá lớn, một áp lực không phải sống cho cuộc đời của chính nó mà là cho những mơ ước, mong muốn của cha mẹ, là tấm huy chương trên ngực cha mẹ, là một công dân phát triển toàn diện cho xã hội.
No comments:
Post a Comment